A powerful word – thanks

117985368 3557201897623209 3231020603636377751 N
Có một truyền thuyết kể rằng: Có hai người cùng đi gặp Thượng Đế hỏi lối đi lên Thiên Đường. Thấy hai người đói lả, Thượng Đế cho mỗi người một phần cơm. Một người nhận phần cơm, cảm động lắm, cứ cám ơn, cám ơn rối rít. Còn người kia không hề động lòng, cứ làm như việc anh nhận phần cơm là đương nhiên.
Về sau, Thượng Đế chỉ cho người nói “cám ơn” lên Thiên Đường. Còn người kia bị từ chối, đứng ngoài cổng.
Kẻ bị từ chối đứng ngoài cổng không phục:
– Chẳng lẽ chỉ vì tôi quên nói “cám ơn”?
Thượng Đế trả lời:
– Không phải quên. Không có lòng cám ơn, không nói ra được lời cám ơn. Người không biết cám ơn, không biết yêu người khác, cũng không được người khác yêu.
Người kia vẫn không phục:
– Dù sao thiếu hai chữ “cám ơn” cũng không thể chênh lệch đến thế?
Thượng Đế đáp:
– Biết làm thế nào được, bởi vì lối lên Thiên Đường rải bằng lòng cám ơn. Cửa lên Thiên Đường chỉ có dùng lòng cám ơn mới mở được. Còn địa ngục thì khỏi cần.
Đúng vậy! Có tấm lòng yêu thương thì mới thốt ra được lời cám ơn. Tất cả những gì mình nhận đuợc trong cuộc sống là ân huệ của Thượng Đế ban cho. Có những điều nhận được là vật chất. Có những điều nhận được là tinh thần. Được bình an, thảnh thơi, khỏe mạnh đó là ân sủng quý báu nhất Thuợng Đế ban cho.
Cám ơn Thượng Đế cho tôi thêm một ngày để tận hưởng thế giới này, để yêu thương và được yêu thương.